• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Hoàng phi nhất tiếu khuynh thành 2022 (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-253

CHƯƠNG 253: TRÁI TIM NHƯ TẢNG ĐÁ




CHƯƠNG 253: TRÁI TIM NHƯ TẢNG ĐÁ



Sau khi chuyện được xử lý qua loa, Gia Thành Đế xoa mi tâm lộ ra bộ dạng vô cùng mệt mỏi, Địch Quý Phi thấy thế vô cùng thức thời dẫn ông ta đến tẩm điện của mình để xoa bóp, bỏ lại những người còn ở trong sảnh đường không thèm quan tâm.



Đám người cũng đều nhao nhao tán đi, cái tên thái giám đó cũng chỉ chịu có ba mươi gậy liền được nâng trở về, dù sao thì cũng là thái giám dưới quyền của Ôn Vương, Gia Thành Đế có muốn xử lý hung ác như thế nào thì cũng phải kiêng kị một chút.



Chỉ là cuối cùng Ôn Vương cũng không dám sử dụng hắn nữa.



Hồi lâu sau Tiết Tịnh Kỳ cũng mới từ vị trí đi ra bên ngoài, nói tóm lại vết thương của Luân vương đã được chữa khỏi rồi, mặc dù là chuyện vừa mới xảy ra lúc nãy cũng không để cho Doãn Tiêu La bị trừng phạt, nhưng mà cũng tạm thời để bọn họ mất đi ấn tượng tốt trong lòng của Gia Thành Đế.



Đợi sau khi đám người đi ra khỏi tẩm điện của Luân vương, Tiết Tịnh Kỳ và Thích Mặc Thanh lại tiếp tục đi vào trong bình phong, tinh thần của Luân vương nằm ở trên giường hiển nhiên không phải là rất tốt.



“Tứ ca, huynh nói lần này vẫn là có người cố ý hại đệ là thật sao?” Sắc mặt của Luân vương có chút khẩn trương, vừa nhìn thấy Thích Mặc Thanh thì liền hỏi ngay chuyện này.



Thích Mặc Thanh gật gật đầu: “Thập thất đệ, chuyện này cũng không đơn giản như vậy đâu, đệ suy nghĩ cho thật kỹ đi, ngựa của đệ đã đi theo đệ lâu như vậy rồi, lại được chuyên gia huấn luyện, sao lại đột nhiên phát điên lên được chứ, mà ngã xuống từ trên ngựa sao tùy tiện vừa té thì lại bị gãy chân?”



Mặc dù ở trong mắt của Luân vương mang theo cảm xúc sợ hãi, nhưng mà hiển nhiên cũng không tin là có người muốn hại hắn.



Hắn chẳng qua là đứa con nhỏ nhất của Gia Thành Đế, thậm chí còn không vướng vào tranh chấp các phe phái trong triều đình, sống một cuộc sống thoải mái ở trong phủ, sao còn có người bất mãn với hắn muốn hại hắn vậy chứ.



“Tứ ca, sẽ không đâu, bọn họ không có lý do để hại đệ đâu, huống hồ gì bọn họ đều là ca ca của đệ mà, không có chuyện đó được.” Trên mặt của Luân vương lộ ra biểu cảm không tin tưởng.



Từ đầu đến cuối ở trong lòng của hắn vẫn luôn duy trì lòng dạ ngây thơ của mình, không tin tưởng vào thủ đoạn hại người, chỉ tin tưởng vào tình thân.



Nhưng mà những cuộc đấu tranh phức tạp trong cung sao có thể cho phép hắn suy nghĩ nhiều hơn.



Thích Mặc Thanh vỗ vỗ vào vai của hắn, cũng không muốn nói thêm cái gì nữa. Dù sao thì có một số việc để chàng gánh vác là được rồi, chung quy mục tiêu của những người kia cũng chỉ là mình.



“Thập thất đệ, đệ cứ nghỉ ngơi chút đi, không nên suy nghĩ quá nhiều, chuyện này tứ ca sẽ điều tra rõ ràng giúp cho đệ. Cho dù là có hay không cũng đều sẽ bảo vệ sự an toàn cho đệ.” Sắc mặt của Thích Mặc Thanh nghiêm túc.



Luân vương gật gật đầu, một trận ồn ào lúc nãy ở bên ngoài vẫn còn đang luẩn quẩn không dứt trong lòng của hắn, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng nghĩ tới có một ngày lại bởi vì chuyện như vậy mà để phụ hoàng phải xử lí bất cứ một hoàng tử nào.



Bởi vì mỗi hoàng tử đều là huynh đệ của hắn.



Sắc trời bên ngoài đã dần tối xuống, ánh sáng mờ mịt cuối cùng ở phía chân trời đã len lỏi vào trong nơi xa xôi ở phía chân trời, trượt sâu vào trong núi, cuối cùng biến mất không còn thấy gì nữa.



Hai người đạp lớp tuyết nặng nề trên mặt đất, cuối cùng đi đến ngã rẽ hành lang, xung quanh không có bóng người nào, yên tĩnh đến nỗi chỉ còn lại tiếng bước chân của hai người bọn họ.






ctp_1988771_1_3




ctp_1988771_2_3
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom