Tiếng Rao Khuya (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
Tiếng rao khuya
Người viết: T

large.png

Hắn đang ngồi kiểm kê sổ sách thì nghe thấy tiếng rao bánh ú vang lên trong đêm khuya. Là chất giọng già nua run run của một ông lão. Thấy thế, mặc dù không đói nhưng hắn vẫn chạy xuống nhà và gọi ông lại để mua bánh. Hắn sống ở đây đã lâu nhưng ít khi bắt gặp ông lão bán bánh này, có lẽ ông đi khắp mọi ngả đường, và đây là một ngả đường ông ngang qua.

Ông đạp chiếc xe đạp cọc cạch, phía sau là một chiếc giỏ đựng bánh ú mặn. Hắn mua hai chiếc bánh, mỗi chiếc ông bán hai mươi nghìn, đắt hơn chỗ khác những năm nghìn. Nhưng nhìn thấy ông đã già nên hắn cũng chẳng mặc cả, ngược lại còn trả thêm mười nghìn cho mỗi chiếc bánh xem như biếu ông.

Và ông lão nhìn hắn bằng ánh mắt rất lạ, hắn cứ nghĩ ông cảm kích mình, nhưng không…

Khi hắn vào nhà và chuẩn bị giở bánh ra thì cũng là lúc ông đã đi mất. Tháo xong lớp lá, hắn thấy chiếc bánh có mùi và màu sắc giống như đã bị thiu từ vài ngày trước, mặc dù nó vẫn còn nóng hổi trên tay hắn. Nếm thử một miếng nhỏ, hắn nhăn mặt rồi vội vàng nhổ bỏ, đúng là nó đã không ăn được nữa! Hắn vội vàng tháo chiếc bánh còn lại, kết quả nó cũng như vậy, đều không ăn được.

Hắn nhìn chăm chăm hai chiếc bánh trên bàn, trong lòng có một cảm xúc khó hiểu. Hắn không biết là do mình ngốc hay do ông lão lẩm cẩm nên bán nhầm bánh thiu cho mình. Vứt bánh vào thùng rác, hắn mỉm cười và an ủi bản thân bằng vế sau, là do ông đã già, là do ông không biết mẻ bánh ngon lành của ông lại lẫn lộn vài chiếc bị ôi thiu.
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom