• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Phú đại gia ở rể Bản cũ (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
Status
Not open for further replies.
  • Chương 436-440

Chương 436

Nhà họ Trịnh.

Một đám người trong nhà họ
Trịnh giờ phút này đều đang giương
mắt nhìn nhau, ai nấy đều lắc đầu.

Cũng chẳng biết làm sao mới
được nữa, Công ty đầu tư Bùi Thị
bao quát cả bâu trời thành phố Hải
Dương này rôi, người ta có thực lực
cỡ này, có tư cách như này.



Trị Chí Dụng nhà anh ta chẳng
phải giỏi giang tháo vát lắm cơ mà?

Kết quả thì chẳng phải người ta
cho anh quỳ ở đại sảnh mà là chính
anh ta nằng nặc được quỳ ở đại
sảnh đấy thôi?

Anh ta nghĩ cái nhà này không
ai biết chuyện chắc?

Giờ chuyện đã được đồn khắp
hàn cùng ngõ hẻm của cái thành
phố Hải Dương này rôi.



“Được rồi! Ông cụ Trịnh phất

tay: “Ông nghe nói, Tổng giám đốc
mới của Bùi Thị rất là hài lòng với
chuyện cháu quỳ rồi!”

“Công ty đầu tư Bùi Thị của
người là có gia tộc họ Bùi chống
lưng cho, nhà họ Trịnh chúng ta dù
bây giờ có liên kết quan hệ được với
nhà họ Bối thì vẫn kém hơn người ta
chẳng khác gì trước kia cả”

“Dù rằng chuyện này rõ ràng là
tên đó muốn vũ nhục cháu, nhưng
mà, ông lại cảm thấy được chuyện
cháu quỳ cũng có công lao, ít nhất

có thể hòa hoãn được xung đột
giữa hai nhàit”

“Tiếp nữa, tìm người đi đến
công ty đầu tư Bùi Thị ăn nói vài
câu, không chừng chuyện này vẫn
còn có thể gỡ gạc được phần nào”

“Chí Dụng, cháu lại đi thêm lần
nữa xem?”

Ông cụ Trịnh trưng ra vẻ mặt ấp
ủ hy vọng, nếu Trịnh Chí Dụng có
thể dàn xếp xong xuôi việc này thì
đúng là lập công lớn cho cả họ.

Trịnh đứng chung quanh đó.

Cả đám người già trẻ lớn bé ai
nấy đều giật mình tái mặt, cố hết
sức để không có tương tác gì với
ánh mắt của ông cụ Trịnh.

Nói đùa chắc, cho Trịnh Chí
Dụng ra mặt mà cũng phải chịu kết
cục nhường này, để những người
khác đi mà xem, may mắn thì cũng
đành thôi, ấy mà phải người xui xẻo
thì cứ quỳ nguyên cả ngày có mà
xong đời à?

Ông cụ Trịnh cũng vẫn chỉ thở

dài thườn thượt.

Tuy rằng mới rồi ông nói đây là
chuyện tốt, thế nhưng trong lòng
ông cũng rõ ràng rằng chuyện này
không dễ dàn xếp.

Ai lại muốn mặt trơ trán bóng để
mà chịu tội thế này chứ?




Trịnh Chí Dụng rũ đầu, bất chợt
đứng bật dậy, cười gần một tiếng,
nói: “Ông nội, chuyện cháu quỳ ngày
hôm nay hẳn là đã đủ để nhà họ Bùi
tha thứ cho nhà chúng ta rồi!”



58-17.png
transparent.gif


59-14.png
transparent.gif


59_1-10.png
transparent.gif


59_2-8.png
transparent.gif


59_3-4.png
transparent.gif


59_4-3.png
transparent.gif


59_5-1.png

Chương 437

Mấy ngày nay thành phố Hải
Dương Có một sự sôi nổi khác
thường.

Ai ai cũng biết chuyện sau khi
công ty đầu tư Bùi Thị đổi tổng
giám đốc mới thì đã cho đóng cửa
rất nhiều cửa hàng đã từng buôn
bán thua lỗ hay thâm hụt trong quá
khứ.

Mà tổng giám đốc mới lại dùng
hơn mười bảy tỉ đồng để chuẩn bị
tìm một hạng mục tốt để hợp tác.



Những hạng mục này có biết
bao nhiêu người còn mong còn
chẳng được, bao nhiêu người đến
tận cửa cũng đều bị từ chối ở ngoài.

Thế mà chẳng ai ngờ được
rằng, một gia tộc hạng hai như nhà
họ Trịnh lại có thể thành công giành
được khoản đầu tư này, bắt tay xây
dựng mối quan hệ hợp tác tốt đẹp
với công ty đầu tư Bùi Thị.

Song vấn đề ở đây là, nhà họ
Trịnh vớ bở được một lá bài ngon
lành như thế mà lại không biết
đường quý trọng cơ hội.

Chẳng biết là trong nhà bọn họ
có kẻ nào đó bị úng não, ấy thế mà
lại nhăm nhe muốn bán phần hạng
mục hợp tác kia đi.



Kết quả, đứng trước thế lực to
lớn tầm cỡ như của công ty đầu tư
Bùi Thị thì tất nhiên nhà họ Trịnh
phải bôi thường theo như trong hợp
đồng rồi.

Bên Nhà họ Trịnh vẫn chưa chịu
từ bỏ ý định, cử phó tổng giám đốc
Trịnh Chí Dụng ra mặt giảng hòa,
kết quả lại bị bắt quỳ gối ở ngoài đại
sảnh công ty suốt cả buổi chiều.

Xem nhà người nhà họ Trịnh
này chẳng những trong đầu không
có não mà da mặt cũng thật đúng là
dày đến độ chẳng thể nào tưởng
tượng được.

Sáng sớm ngày hôm sau, có rất
nhiều chiếc xe sang đắt tiên đỗ ở
chỗ tòa nhà công ty đầu tư Bùi Thị,

rất nhiều gia tộc và xí nghiệp đếu
chuẩn bị đến để xem trò hê.

Ngày mai chính là kỳ hạn mà
công ty đầu tư Bùi Thị đặt ra cho
nhà họ Trịnh, ngày hôm nay người
nhà họ Trịnh nhất định sẽ đến liêu
chết một phen, chỉ là không biết lần
này sẽ là ai đến mà thôi.

Có điều bọn họ chờ suốt nửa
ngày mà cũng chẳng thấy người
nhà họ Trịnh đến.

Bởi vì Trịnh Tuyết Dương vừa
mới ra khỏi cửa thì đã nhận được

điện thoại của Hạ Vân gọi đến.

Hạ Vân bảo, tối nay cô ta sẽ tự
mình đến nhà họ Trịnh một chuyến.

Tổng giám đốc đã đưa ra một
phương án giải quyết, nếu như nhà
họ Trịnh không biết đường bắt lấy
cơ hội này thì cứ nằm đó chờ chết
đi...




Vào buổi tối ngày hôm đó, người
nhà họ Trịnh đều tề tựu đông đủ, ai
ai cũng đều ngồi thành hàng, ăn
hoa quả.



67-25.png
transparent.gif


68-16.png
transparent.gif


69-12.png
transparent.gif


69_1-10.png
transparent.gif


69_2-6.png
transparent.gif


69_3-6.png
transparent.gif


69_4-3.png
transparent.gif


69_5-1.png

Chương 438

Nghe ông cụ Trịnh khẳng định
thành tựu của mình, Trịnh Chí Dụng
rất vui vẻ. Lúc này, kính cẩn cúi đầu
trước ông cụ Trịnh chín mươi độ và
nói: “Ông nội, Chí Dụng thân là con
cháu của nhà họ Trịnh, vì tương lai
nhà họ Trịnh chúng ta, chịu chút ủy
khuất có tính là gì?”

“Tương lai khi đến Dương

Thành, cháu sẽ vì nhà họ Trịnh
chúng ta mà dốc hết sức lực!”



“Tốt lắm! Ông nội quả nhiên
không uổng công thương cháu!”

Ông cụ Trịnh gật đầu, vẻ mặt
nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, ngoài cổng biệt
thự của nhà họ Trịnh có tiếng bước
chân.

Sau đó, nhìn thấy Hạ Vân, mặc
một bộ đồ tây trang liên thân đang
từ từ bước vào.



Trong phút chốc, ánh mắt của
người nhà họ Trịnh tập trung vào Hạ
Vân.

Một nhân vật lớn như Hạ Vân
lân nữa đến thăm, có vẻ như cơn
tức giận của tổng giám đốc công ty
đầu tư Bùi thị đã biến mất, thật là
đáng mừng!

“Thư ký Vân, chúng tôi đã đợi cô
rất lâu rồi, cô mau ngồi xuống đi!”
Ông cụ Trịnh cười nói.

Hạ Vân đến, điều này biểu thị
cho thái độ của Công ty đầu tư Bùi

thị.

Bởi vì chỉ cân Công ty đầu tư
của Bùi thị chịu từ bỏ động thái của
mình, nhà họ Trịnh mới có thể tìm ra
giải pháp.

Mà Hạ Vân lại không để ý thân
phận đến nhà họ Trịnh, đây chẳng
phải là chuẩn bị cho họ Trịnh một
cơ hội sao?

Trong trí tưởng tượng của ông
cụ Trịnh, nói không chừng Bùi thị có
lẽ lại mang đến một dự án lớn cho
nhà họ Trịnh!

Ngay cả ông cụ Trịnh cũng vô
thức đứng lên, ánh mắt không
ngừng run rẩy.

Cho họ Trịnh một cơ hội, cho họ
Trịnh một cơ hội!

Đây rốt cuộc là loại cơ hội gì?

Chẳng lẽ lần này họ Trịnh phạm
sai lâm nhưng trong cái rủi có cái
may, ngược lại được trao một cơ hội
lớn?

Chẳng lẽ vận may của nhà họ
Trịnh lại tốt đến thế?

Ngay cả ông cụ Trịnh cũng vô
thức đứng lên, ánh mắt không
ngừng run rẩy.

Cho họ Trịnh một cơ hội, cho họ
Trịnh một cơ hội!

Đây rốt cuộc là loại cơ hội gì?

Chẳng lẽ lần này họ Trịnh phạm
sai lâm nhưng trong cái rủi có cái
may, ngược lại được trao một cơ hội
lớn?




Chẳng lẽ vận may của nhà họ
Trịnh lại tốt đến thế?



77-26.png
transparent.gif


78-16.png
transparent.gif


79-12.png
transparent.gif


79_1-9.png
transparent.gif


79_2-6.png
transparent.gif


79_3-5.png

Chương 439

Cái gì?
Ba nghìn năm trăm tỷ?
Nghe giọng điệu thoải mái của
Hạ Vân, người nhà họ Trịnh xung
quanh đều há hốc mồm và lại bị sốc.
Công ty đầu tư của Bùi thị quả
là giàu cói
Đối với ba nghìn năm trăm tỷ

này, có thể nói nhà họ Trịnh lo lắng
đến mức sứt đầu mẻ trán, cả đêm
không ngủ được.

Kết quả?



Công ty Đầu tư của Bùi thị vừa
vung tay, liên có ngay ba nghìn năm
trăm tỷ!

Toàn bộ tài sản của nhà họ
Trịnh nếu đều đem bán đi, thì được
bao nhiêu tiên? Nhiều nhất cũng chỉ
có ba nghìn năm trăm tỷ, có khi còn
không tới?

Trong lúc kinh ngạc, không ít
người nhìn Hạ Vân, ánh mắt lập tức
nóng lên.

Với ba nghìn năm trăm tỷ này,
nhà họ Trịnh sẽ không phải bán bất
kỳ tài sản và dự án nào, có thể dễ
dàng tiến vào thành phố Dương
Thành.



Như vậy, nhà họ Trịnh sẽ không
bị tổn thất gốc rễ bên trong, và nên
tảng tại thành phố Hải Dương cũng
có thể tiếp tục lưu lại!

Lúc này, ông cụ Trịnh đã kích

động tới mức sắp đột quy.

Các thành viên họ Trịnh khác
cũng đang vừa khóc vừa cười vì
phấn khích.

Nhìn mọi người hưng phấn, dưới
sự ra hiệu của Bùi Nguyên Minh, lời
nói của Hạ Vân trực tiếp kéo mọi
người trở về thực tại.

“Số tiên này có thể coi là quỹ hỗ
trợ phát triển cho nhà họ Trịnh”

“Cho dù nhà họ Trịnh muốn đầu
tư hay làm gì tiếp theo, chúng tôi

cũng sẽ không nhúng tay.

“Tuy nhiên, có một điều kiện ”

Hạ Vân khẽ mỉm cười.

Ông cụ Trịnh tự nhiên gật đầu
và nói: “Nếu có điều kiện gì xin cứ
nói, thư ký Vân, nhà họ Trịnh của
chúng tôi nhất định sẽ làm được”

“Chúng tôi, Công ty Đầu tư của
Bùi thị, muốn nắm giữ 51% cổ phần
của tất cả sản nghiệp dưới quyền
của nhà họ Trịnh” Hạ Vân gắn từng
chữ từng chữ một nói ra.

Cái gì?

Nghe những lời này, nụ cười
trên mặt ông cụ Trịnh đông cứng
lại.

Những người khác trong nhà họ
Trịnh cũng vô cùng bàng hoàng.

51% cổ phần, còn là 51% tất cả
sản nghiệp.




Điều này tương đương với việc
bán toàn bộ quyền quyết định của
nhà họ Trịnh cho Công ty Đầu tư Bùi
thị.



87-23.png
transparent.gif


88-15.png
transparent.gif


89-11.png
transparent.gif


89_1-10.png
transparent.gif


89_2-7.png
transparent.gif


89_3-4.png

Chương 440

Đợi ông cụ Trịnh nói xong, Hạ
Vân đã trực tiếp ngắt lời ông ta,
nhàn nhạt nói: “Tổng giám đốc
Trịnh, Chuyện không nên hỏi thì
đừng hỏi..."

“Trước mắt ông vẫn nên suy
nghĩ kỹ những chuyện trước mắt đi,
thời gian của tôi rất trân quý, cho
ông nhiều nhất là năm phút để suy

nghĩ”



“Rốt cuộc nên làm như thế nào,
các người cứ bàn bạc đi, năm phút
sau tôi sẽ quay lại. Hạ Vân nói xong,
quay người rời đi, coi như cho nhà
họ Trịnh năm phút bàn bạc với
nhau.

Ông cụ Trịnh mặt mày đen
thành một mảng.

Giờ khác này, tình hình nhà họ
Trịnh đã đến mức lâm vào đường
cùng rồi.

Hoặc bôi thường mười nghìn tỷ
cùng một mảnh đất.



Hoặc chính là đánh mất quyên
sở hữu công ty gia tộc.

Bất kể là từ góc độ nào mà nói,
đều là những lựa chọn vô cùng khó
khăn.

Liên vào lúc này, Trịnh Thu
Hằng bỗng nhiên lạnh lùng nói:
“Trịnh Tuyết Dương, tuy rằng tôi
không biết rốt cuộc cô và tên giám
đốc đó có quan hệ gì, nhưng ông có
thể chõng mắt nhìn nhà họ Trịnh

chúng ta lâm vào bước đường cùng
thế này sao?”

“Đúng đó! Trịnh Tuyết Dương,
cô làm sao có thể không có lương
tâm như vậy?”

“Trịnh Tuyết Dương, dây là cách
mà cô nghĩ ra để giải quyết sao?”

“Tuyết Dương à, con có thể nghĩ
thêm cách nào khác không?” Ông
cụ Trịnh cũng không nghĩ được
cách nào khác vào lúc này, chỉ có
thể ngượng ngùng nói.

Trịnh Tuyết Dương tức giận đến
bật cười, mới vừa nãy còn nói có
hay không có cô đều giống nhau,
bây giờ lại muốn cô nghĩ cách? Lần
này, Trịnh Tuyết Dương hít sâu một
hơi, nói: “Ông à, không phải con
không muốn ra mặt, mà là đến mặt
giám đốc con còn chưa được nhìn
qua bao giờ, thì làm sao có thể giúp
gì cho nhà họ Trịnh đây?”

Trịnh Thu Hằng nói với giọng
điệu kỳ lạ: “Trịnh Tuyết Dương,
không chừng người ta nhìn trúng cô
rôi, hay là cô tự tiến thân ôm bắp đùi

người ta đi, nói không chừng mọi
chuyện sẽ...

“Bốp.."

Trịnh Thu Hằng còn chưa kịp
nói xong, cái ly trong tay Bùi Nguyên
Minh bị ném mạnh xuống đất, tuy
rằng không phải ném lên người cô
ta, nhưng lại bị ném ngay bên cạnh
người cô ta.




“Trịnh Thu Hằng, có những lời
không thể nói bừa ra đâu” Bùi
Nguyên Minh nhàn nhạt nói.



97-26.png
transparent.gif


98-16.png
transparent.gif


99-12.png
transparent.gif


99_1-9.png
transparent.gif


99_2-8.png
 
Advertisement
Status
Not open for further replies.

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom